Chào tất cả! (Vỗ tay)

Lần này vốn là muốn mở một buổi chia sẻ tâm đắc thể hội địa phương tại khu vực miền Tây Mỹ quốc, mục đích là để học viên khu vực miền Tây có thể tu luyện tốt hơn, có một môi trường tu luyện tốt hơn, chính là mục đích này. Bởi vì mang tính khu vực, chủ yếu giải quyết vấn đề tại chỗ họ, nên không thông báo rộng rãi, cũng không truyền tin tới các nơi trên thế giới. Nguyên nhân chính yếu hơn là tôi muốn để mọi người có một môi trường ổn định, yên tâm tu luyện, không chịu bất kỳ can nhiễu nào. Hiện nay có rất nhiều học hội và trạm phụ đạo tại các khu vực, nên cũng có nhiều hoạt động. Nếu mỗi khi tôi đến một địa phương nào, mọi người đều đuổi theo, vậy thì chư vị sẽ không có thời gian tu luyện, không có môi trường tu luyện ổn định, không có lợi cho việc tu luyện của chư vị. Vì vậy tôi không hy vọng có nhiều người chạy khắp nơi. Đương nhiên mọi người đều hiểu ý này, nhưng chính là muốn gặp Sư phụ, tâm tình này tôi hiểu, kỳ thực nếu chư vị tu tốt thì gặp tôi sẽ càng dễ dàng hơn.

Dẫu sao mọi người đã đến rồi, chúng ta hãy yên tâm lắng nghe, xem học viên khu Bờ Tây trong khoảng thời gian tu luyện này đã đề cao và thu hoạch được những gì. Từ những bài phát biểu và tâm đắc thể hội của họ, chúng ta có thể nhìn thấy thiếu sót của bản thân, giúp chúng ta đề cao hơn trong tu luyện. Mọi người cũng nên tổng kết lại bản thân, tìm chỗ thiếu sót, thúc đẩy lẫn nhau. Đây chính là mục đích căn bản của Pháp hội chúng ta. Nếu Pháp hội không thể khởi được tác dụng này, thì không nên mở, cũng bằng như không, sẽ mất đi ý nghĩa của nó. Tất cả mọi hình thức tu luyện của Đại Pháp, tất cả những gì tôi làm, đều là vì để mọi người có thể nhanh chóng đề cao lên. Nếu không phải như vậy, không đạt được mục đích này, thì tôi sẽ không làm những việc ấy.

Tầm quan trọng của Pháp hội và Môi trường Tu luyện

Mọi hình thức tu luyện của Đại Pháp, bao gồm luyện công và hồng Pháp, đều rất trọng yếu. Hình thức hồng Pháp, được lưu lại từ khi tôi bắt đầu truyền Pháp cho đến nay, thực sự có thể khởi tác dụng rất tốt. Do đó, các Pháp hội tại các khu vực vẫn cần được tổ chức. Tuy nhiên, tôi nghĩ rằng các khu vực nên ưu tiên tổ chức các Pháp hội mang tính khu vực và quy mô nhỏ sẽ tốt hơn. Pháp hội lớn, tôi nghĩ mỗi năm tổ chức một hai lần là đủ, không cần quá thường xuyên, không nên chạy theo hình thức. Điều quan trọng là phải giúp mọi người đề cao một cách thực sự và vững chắc, có thể khởi được tác dụng thì mới nên làm.

Lý giải về Pháp và Phương pháp Giảng Pháp

Pháp mà tôi giảng rất cao. Thông qua cuốn “Chuyển Pháp Luân”, mọi người có thể lý giải Pháp khá dễ dàng. Các bài giảng Pháp sau này, nếu không đọc “Chuyển Pháp Luân” mà đọc trực tiếp, cũng có thể lý giải, nhưng không thể chỉ đạo tu luyện một cách liền mạch. Bởi vì Pháp là viên dung, toàn bộ Pháp xuyên suốt với nhau. Dù đọc xuôi, đọc ngược, đọc từ giữa, hay áp dụng biện pháp nào, bộ Pháp này đều có thể quán thông, giải thích cho nhau, và khởi tác dụng liên đới. Đây chính là nhân tố viên dung bất phá của Đại Pháp.

Pháp tôi giảng tại các khu vực khác nhau, thực tế đều nhắm vào tình huống và khu vực khác nhau. Đặc biệt tại Mỹ quốc hoặc một số quốc gia châu Âu, tôi giảng nhiều hơn về kết cấu vũ trụ, điều này cũng không tách rời tu luyện của chư vị. Mục đích tu luyện là viên mãn, mà sau khi viên mãn chư vị không còn ở không gian này, tất nhiên sẽ liên quan tới không gian khác, tới kết cấu vũ trụ. Tôi giảng những điều này nhắm vào học viên các khu vực khác nhau, tình huống khác nhau, dùng cách giảng Pháp ở những góc độ và phương thức khác nhau.

Mỗi người đều có chấp trước, đều bám vào một “chân lý” nào đó họ nhận thức được trong xã hội người thường để duy trì cuộc sống. Kỳ thực, theo cách nhìn của sinh mệnh cao tầng, mọi nguyên lý chư vị ngộ được trong người thường đều là sai, vì toàn bộ xã hội nhân loại đều phản đảo lại. Để phá trừ chướng ngại này – chính là quan niệm hình thành cản trở chư vị đắc Pháp – tôi dùng những bài giảng Pháp khác nhau tại những khu vực khác nhau, nhắm vào những người khác nhau.

Nhiều người từ Trung Quốc tới Mỹ quốc là phần tử trí thức cao cấp, có học vị, nhận thức rõ ràng về khoa học hiện đại. Nhưng chính cái “rõ ràng” đó lại là chướng ngại. Khoa học hiện đại, như tôi đã nói nhiều lần, bản thân nó không khoa học, là thứ người ngoài hành tinh cưỡng ép cấp cho con người, xuyên suốt mọi phương diện xã hội. Dùng phương thức khoa học hiện đại để giảng tình huống vũ trụ mới có thể khiến người hiện đại hiểu được nguyên nhân căn bản của vật chất, sinh mệnh, và vũ trụ, từ đó phá trừ cái gọi là chân lý sai lầm và dễ dàng đắc được chân lý chân chính.

Nhiều người, đặc biệt là trí thức, có thói quen và quan niệm thích khám phá tri thức, khoa học. Họ muốn tìm hiểu, truy cầu tri thức do tâm lý không thỏa mãn. Kỳ thực, vũ trụ này dùng tư tưởng, quan niệm, hay trình độ hiện tại hoặc tương lai của con người cũng vĩnh viễn không thể thăm dò được. Tư duy và ngôn ngữ con người chỉ hình dung được sự tình trong phạm vi nhất định. Vượt ra ngoài phạm vi đó, nhân loại không có ngôn ngữ, thậm chí không có trình tự tư duy phù hợp để mô tả. Đó là lý do đôi khi tôi giảng Pháp cũng không dễ dàng. Nhiều học viên có thể lĩnh hội trong tâm nhưng không biểu đạt thành lời được, vì Nó không phải là tư duy người thường và ngôn ngữ người thường không thể nói rõ. Tôi vẫn cố gắng hết mức dùng ngôn ngữ con người để giảng cho mọi người minh bạch.

Gần đây tôi xuất bản sáu cuốn sách (Giảng Pháp tại Singapore, Geneva, Frankfurt, Pháp hội Bắc Mỹ lần đầu năm 1998, Giảng Pháp tại Pháp hội các phụ đạo viên tại Trường Xuân, và tập thơ “Hồng Ngâm”). Mục đích là để bù đắp việc các bài giảng ở các nơi chỉ thích hợp nghe trong tình huống đó, mang đi nơi khác nghe dễ lý giải lệch. Sau khi có sách, các băng ghi hình truyền ra các nơi phải tiêu hủy đi. Trong băng ghi hình, câu trả lời thường không khớp câu hỏi vì tôi mượn chủ đề để giảng vấn đề khác, nghe riêng lẻ sẽ không hiểu. Việc xuất bản sách giải quyết những vấn đề này.

Lần trước ở Trung Quốc, tôi muốn giảng chi tiết về khoa học cho giới giáo sư, nghiên cứu viên, nhưng nhiều học viên khác đến, câu hỏi không nhắm thẳng nên khó giảng. Tôi không phản đối mọi người muốn nghe Pháp hay gặp tôi, nhưng các địa khu khác nhau có tình huống khác nhau. Hôm nay tôi cũng không muốn giảng nhiều, để mọi người phát biểu chia sẻ. Ngày mai tôi sẽ giải đáp câu hỏi.

Các Vấn đề Chính trong Tu luyện và Hồng Pháp

Nhân tiện mọi người ngồi đây, tôi nói vài vấn đề.

Vấn đề hồng Pháp

Chư vị đã nỗ lực rất nhiều, nhưng gần đây học viên mới tới khá ít. Vì sao? Toàn bộ sự tình này ban đầu được an bài rất hệ thống, nhưng là do thế lực cũ trong vũ trụ an bài mà tôi không thừa nhận. Chính Pháp chính là chính lại tất cả những thứ cũ đã lệch khỏi Pháp. Những thứ bất chính trong quá khứ hình thành một thế lực, một hệ thống từ trên xuống dưới khởi tác dụng phụ diện. Trong quá trình tôi truyền Pháp muốn nhiều người hơn đắc Pháp, thế lực cũ đã chia việc này thành từng bước, cho rằng số người đã đủ nên khống chế lại. Ban đầu tôi ấn định 200 triệu người nghe Pháp, nhưng thế lực cũ hạn chế còn 100 triệu, nên việc hồng Pháp gặp khó khăn.

Tuy nhiên, không phải người sau này không thể đắc Pháp nữa, họ vẫn đang lần lượt nhận thức và đắc Pháp. Việc chư vị cần làm thì cứ làm, nhưng không nhất quyết kéo ai vào đắc Pháp. Tu luyện là tự nguyện. Chư vị có thể mang Pháp bảo cho người không hiểu được hiểu, người không biết được biết, đó là đã tận tâm. Ý tôi là có nhân tố đó tồn tại tạo nên tình trạng này, nhưng đừng hiểu sai lời tôi, đừng đoạn chương thủ nghĩa ôm giữ quan niệm chấp trước mà giảng. Hãy bình thường.

Hôm nay tôi làm việc này là kết nối chư vị với Pháp. Tu luyện nhanh vì có nhiều nhân tố, đây là một nguyên nhân trọng yếu. Khi tôi truyền Pháp, trong suốt Chính Pháp, các tầng thứ khác nhau đều có sinh mệnh nghe Pháp. Người tu luyện tại thế gian tầng thấp nhất nghe Pháp là chư vị, nên chư vị có kết nối với Đại Pháp này. Mặc dù nghe Pháp tại tầng thấp nhất, nhưng tương lai chư vị không vĩnh viễn ở tầng thấp nhất. Nếu viên mãn, sẽ tới những cảnh giới, tầng thứ khác nhau, toàn bộ xuyên suốt. Tương lai khi chuyện này kết thúc, người tu luyện tiếp nữa sẽ không có quan hệ với sự việc Chính Pháp hôm nay, họ sẽ tiến nhập vào tu luyện bình thường.

Tôi truyền Đại Pháp vũ trụ là cấp cho con người cơ hội lớn nhất. Dùng Pháp lớn nhường này tu luyện là chuyện không thể tưởng tượng nổi trong quá khứ. Chư vị có thể đắc Pháp lúc này, nghe tôi đích thân giảng Pháp, kết nối với sự việc Chính Pháp, ý nghĩa vĩ đại nhường nào! Đôi khi học viên không tinh tấn là không có trách nhiệm với chính mình. Dù sao cũng là con người, còn tư tưởng con người, không ý thức được những điều này. Thực tế không thể biểu đạt bằng lời, tương lai chư vị sẽ biết mình may mắn thế nào! (Vỗ tay)

Hướng nội tìm khi gặp mâu thuẫn

Môi trường luyện công của chúng ta cực kỳ tốt, mọi người có thể mở rộng nội tâm, điều không thể có ở nơi nào khác trong xã hội. Ai đến điểm luyện công cũng cảm thấy như vào nơi tịnh thổ, thần thánh nhất. Mọi người quan tâm lẫn nhau. Vì sao? Vì mỗi đệ tử Đại Pháp đều đang tu luyện bản thân. Xuất hiện vấn đề, mâu thuẫn, mọi người đều xét lại nguyên nhân bản thân, có phải mình làm không tốt không. Đa số biết làm vậy, nhưng cá biệt người không kiên trì học Pháp chưa làm được.

Khi gặp mâu thuẫn, một số người vẫn không thể hướng nội tìm. Có người nhận thức được, có người không muốn nghĩ, thậm chí quên mình là người tu luyện. Điều này làm rất không đạt. Dù là giữa học viên, trong công tác, hay bất kỳ tình huống nào, giữa học viên với học viên, hoặc học viên với phụ đạo viên có mâu thuẫn, nếu không nghĩ đến tìm nguyên nhân của mình, thì đều đẩy ra ngoài, tìm khuyết điểm người khác. Như vậy là làm không đúng, sẽ khiến công tác Đại Pháp và Đại Pháp chịu tổn thất. Chư vị đang dùng Đại Pháp, công tác Đại Pháp để lấp kín thiếu sót, che giấu chấp trước của mình. Khi cảm thấy người khác làm không tốt, tâm không vượt qua được, hãy nghĩ: Vì sao tâm tôi không vượt qua được? Họ có thực sự có vấn đề không? Hay trong tâm tôi có vấn đề? Phải nghĩ kỹ. Nếu thực sự mình không có vấn đề, họ có vấn đề, thì hãy thiện ý nói với họ, sẽ không có mâu thuẫn. Nếu đối phương không lý giải, đó là vấn đề cá nhân của họ.

Không có mâu thuẫn thì không có đề cao. Môi trường bình hòa chưa hẳn tốt. Tôi sẽ tạo ra mâu thuẫn cho chư vị, vì trong mâu thuẫn mới hiển lộ cái tâm ra để bản thân và người khác nhìn thấy, rồi trừ bỏ nó đi. Không có mâu thuẫn thì không thể trừ bỏ tâm người thường. Phải chú ý, dù ở hoàn cảnh nào, đặc biệt là tu luyện trong người thường, tất nhiên là trong mâu thuẫn, trong can nhiễu tâm tính mới có thể đề cao. Lần nào giảng Pháp tôi cũng nhắc vấn đề này. Ngồi đây nghe Pháp thì minh bạch, ra khỏi cửa lại quên.

Sự đề cao và con đường chính của Đại Pháp

Giai đoạn gần đây, đặc biệt một hai năm nay, học viên đề cao rất lớn, lý giải Pháp ngày càng thành thục, rất tốt. Đại Pháp truyền ra, con đường tu luyện tôi dẫn dắt là chính nhất, từ phương thức truyền Pháp, hình thức lưu truyền, đến mọi thứ tôi dạy thực thi, đều đi con đường chính nhất. Vì chúng ta chính, nên tất cả những thứ bất chính đều có cách nghĩ về chúng ta, hiển lộ ra trước Đại Pháp, tất nhiên sẽ khởi tác dụng phụ diện, nói Đại Pháp thế này thế kia.

Ngược lại, nếu không có nhân tố phụ diện, Đại Pháp truyền ra bình ổn, thì nó giống như mức độ đạo đức nhân loại hiện nay, không ai chỉ trích. Chính vì chúng ta đi con đường chính phi thường, tất cả cái bất chính mới hiển lộ ra, mới có thể trừ bỏ cái bất chính của chư vị và điều chỉnh cái bất chính trong xã hội. Sự tình trong xã hội người thường sẽ tự họ nhìn thấy và giải quyết. Con người còn thiện tâm, bản tính thiện lương, thấy thiếu sót sai lầm sẽ biết làm thế nào, khởi tác dụng chính lại nhân tâm. Chư vị tu luyện chủ yếu đặt công phu vào việc bản thân tinh tấn thế nào, không để mắt tới xã hội, không có nhiệm vụ làm gì cho xã hội. Đề cao tâm tính mới là gốc của tu luyện.

Hiện có 100 triệu người học Đại Pháp. Số người này tự thân đã khiến xã hội phát sinh biến đổi, chính lại nhân tâm. Trong quá trình Đại Pháp lưu truyền có ma nạn, có người thường chỉ trích. Học viên không dùng bạo lực, không đối xử theo kiểu người thường, mà dùng thiện tâm đối đãi hết thảy. Đây cũng là nhân tố khiến Đại Pháp phát triển lành mạnh. Mọi ma nạn gặp phải cũng là để kiến lập uy đức cho chư vị và Đại Pháp.

Nhiều người sẽ viên mãn tương lai. Thần trên trời sẽ hỏi: Ông viên mãn thế nào? Tu lên thế nào? Dùng Pháp gì tu lên? Tiểu đạo không thể độ nhân, phương pháp thông thường không độ được Thần xuất khỏi tam giới. Pháp lớn nhường nào mới độ được Thần lớn nhường nấy, người tầng thứ cao nhường nấy. Tương lai nhìn lại thấy không hổ thẹn vì chiểu theo Đại Pháp tu lên. Uy đức bản thân Đại Pháp kiến lập rất quan trọng. Một người làm tốt là tu luyện cá nhân; một địa khu làm tốt là học viên địa khu đó làm tốt; toàn thế giới, tất cả đệ tử Đại Pháp đều làm tốt, thì là toàn bộ Đại Pháp làm tốt, Đại Pháp bước đi được chính.

Cảnh báo về Tu luyện Bất Chuyên và Sai Lệch

Có một số người trước kia là cư sỹ Phật giáo hoặc tôn giáo khác, biết Đại Pháp có thể độ nhân, biết tôn giáo hiện nay không độ được người nữa. Họ đến học Đại Pháp nhưng không buông bỏ thứ vốn có và chấp trước vào tôn giáo đó. Họ ôm giữ thứ cũ, muốn lợi dụng Đại Pháp đạt mục đích của họ. Cái tâm này vô cùng bất hảo. Người hữu ý làm vậy tôi nhất loạt bài trừ, tuyệt đối không cho họ đắc gì. Người vô ý, mơ hồ, tôi sẽ cố gắng điều chỉnh để họ hiểu rõ. Điều đó tuyệt đối không được phép.

Điều tôi truyền là Pháp của vũ trụ, bao hàm mọi pháp môn, mọi gia. Mỗi tầng sinh mệnh, mỗi thế giới Thần, Phật, mỗi tầng vũ trụ, thiên thể đều do Đại Pháp vũ trụ khai sáng. Đại Pháp hàm chứa tất cả. Trong Đại Pháp có nhiều người từng là chúng sinh cửa Phật, Đạo, Thần phương Tây, và nhiều sinh mệnh từ các thế giới Thần khác mà nhân loại không biết tới đắc Pháp. Đại Pháp có thể khiến họ quay trở về vì tôi giảng Pháp căn bản của vũ trụ. Bất kỳ Pháp của thế giới nào cũng là Lý họ chứng ngộ ở tầng thứ khác nhau, không thể so sánh với Đại Pháp.

Vì sao chỉ được tu Đại Pháp? Vì Đại Pháp kết hợp tình huống các tầng thứ, các sinh mệnh khác nhau, là biện pháp duy nhất khiến chư vị thực sự quay về, vừa không cải biến thứ tiên thiên, vừa độ chư vị về. Nhiều học viên thấy mình là Đạo, Thần phương Tây, Phật gia, đều tu trong Đại Pháp mà không bị mất mát hay hỗn loạn. Chỉ có Pháp vũ trụ mới làm được. Đây là khác biệt lớn nhất với mọi pháp môn, tôn giáo quá khứ.

Con người không biết, nhiều người giảng tín Phật, tín Thần, kỳ thực nếu không phải người trong thế giới của Thần đó, họ không độ chư vị. Thế giới Cơ Đốc giáo, Thiên Chúa giáo không có người phương Đông. Tôn giáo phương Tây theo quân viễn chinh tới đã là không tốt. Giê-su, Giê-hô-va từng giảng không cho đệ tử truyền về hướng Đông, không được làm loạn nhân chủng. Dùng hình tượng Giê-su bị đóng đinh làm biểu tượng chẳng phải như hận muốn Ông vĩnh viễn bị đóng đinh sao? Con người làm việc tốt chưa chắc đã tốt. Thần còn quản con người vì họ còn tâm tín Thần.

Đại Pháp có thể khiến tất cả sinh mệnh quay về nơi sinh ra họ, tôi tuyệt đối làm được. Bao nhiêu đệ tử mấy năm nay tu xong đã khá nhiều, viên mãn và cận kề viên mãn khá nhiều. Do chỉnh thể sự việc chưa kết thúc nên đều ức chế họ. Họ biết tất cả, thấy tất cả, nhưng thần thông, pháp lực không được thi triển vì trái đất không chịu nổi. Những người trong tâm linh vẫn chưa buông bỏ thứ vốn có, hôm nay tôi giảng ra là cấp cơ hội, nếu vẫn không buông thì không còn cơ hội nữa. Đại Pháp là nghiêm túc, tu luyện là nghiêm túc.

Làm rõ các Khái niệm và Chân tướng Vũ trụ

Khái niệm về “Trời”

Học viên tu luyện thường không nói rõ được về “Trời”. Khoa học nói phi thuyền bay ra ngoài không gian không thấy người, thế giới Thần, các tầng trời như người ta nói. Người hiện đại dùng lý luận đó lật đổ tôn giáo, truyền thuyết cổ xưa, phủ định bản chất con người. Kỳ thực “Trời” mà Thần nói và “Trời” con người thấy không cùng khái niệm.

Phân tử cấu thành mọi thứ trong không gian vật chất này. Vật chất vi quan cấu thành phân tử. Tầng tầng vật chất vi quan hơn cấu thành tầng tầng lạp tử các tầng thứ khác nhau. Thần ở thế giới cực kỳ vi quan nhưng lại cực kỳ rộng lớn. Không khí, vật chất, đất đá, sắt thép, thân thể người đều do phân tử tổ thành. Phân tử là vật chất thô tháo nhất, bề mặt nhất, dơ bẩn nhất. Trong mắt Thần, mọi phân tử đều là đất, bùn. Giê-hô-va hay Nữ Oa dùng bùn đất tạo người là thật.

Phi thuyền bay cao đến đâu cũng không khỏi cảnh giới phân tử. Bay từ châu Á tới châu Mỹ cũng chỉ là đi trong đám phân tử, đi trên đất, hoàn toàn không phải Trời. Trong mắt Thần chỉ là xa gần trong cùng vật chất đồng đẳng. Không gian do thế giới vi quan tổ hợp thành mới là Trời thật sự. Vật chất càng vi tế, vi quan, bề mặt cấu thành càng tinh hoa, tinh tế.

Mọi vật chất đều có năng lượng. Vật chất càng vi quan, năng lượng càng lớn, tính phóng xạ càng lớn. Đó là vì sao năng lượng của Thần, hình thức tồn tại của họ là như vậy. Người Trái Đất nhìn Mặt trăng, Mặt trời, các sao là Trời. Nhưng từ sao Hỏa nhìn Trái Đất chẳng phải cũng ở trên Trời sao?

Tiến nhập vào không gian vi quan chính là lên Trời. Ví dụ người tu Đạo nhảy vào bình rượu nhỏ. Khi vào không gian đó, trạng thái thân thể phải phù hợp trạng thái không gian đó. Xuyên qua gián cách không gian, thân thể tiến nhập trạng thái đó. Lạp tử vật chất càng vi quan thì diện tầng thứ càng lớn. Bình rượu ở vi quan không phải hình dạng con người thấy, nó liên thông với vũ trụ cảnh giới đó. Chui vào trong hòn đá, vào cảnh giới lạp tử vi quan cấu thành phân tử của nó, là lên Trời. Thu nhỏ vào tầng vi quan thân thể mình là lên Trời. Chui vào lạp tử vi quan của lạp tử bề mặt bất kể tầng không gian nào, tức vào nơi nhỏ hơn tầng lạp tử đó, là lên Trời. Chẳng qua là tầng Trời khác nhau, mức độ vi quan khác nhau. Nhìn là vào hòn đá, thân thể, nhưng thực tế là vào vũ trụ rộng lớn liên đới không gian đó. Đông Nam Tây Bắc trên dưới trong ngoài con người nhận thức không tồn tại trong vũ trụ.

Khoa học hiện nay nông cạn, không thấy, không nhận thức được Trời thực sự vì chỉ bò lết trong không gian vật chất hiện hữu, tự giới hạn chính nó. Khoa học người ngoài hành tinh cấp cũng giới hạn tại đây, chúng cũng là sinh mệnh không gian này, không nhận thức được chân tướng vũ trụ.

Hậu quả của việc không tin Thần và tình trạng nhân loại

Con người không tin Thần không đơn giản, là đang hủy hoại đạo đức. Tin vào nghiệp lực luân báo, làm tốt được báo tốt, làm xấu chịu ác báo, có Thần dõi theo, thì không dám làm việc xấu. Biết làm tốt tích đức, tương lai có phúc báo. Khoa học không tin, cho là mê tín, đánh vào chính niệm, bản chất con người. Khi đạo đức, chính tín, chính niệm bị đánh mất, con người không kiêng dè làm mọi việc, không từ thủ đoạn. Đây là nguyên nhân căn bản làm bại hoại xã hội. Xã hội phương Tây dường như tin Thần, nhưng thực sự tin khoa học. Thần không giống họ tưởng tượng.

Thân thể người là tiểu vũ trụ

Nhiều người tu luyện thấy mình tiến nhập vào thân thể, trong thân thể như bầu trời rộng lớn, vận chuyển trong thiên thể, mở từng cánh cửa, xông về phía trước. Nhìn kỹ lại là huyệt mạch đang mở. Tu luyện cải biến thân thể từ vi quan nhất. Thân thể khác của chư vị chẳng phải ở trên Trời, trong cảnh giới đó sao? Con người rơi vào cõi thường, thuận theo mọi thứ rơi vào người thường. Tu trở về thì mọi thứ quy chính lại, xuất hiện trạng thái đó. Phật giáo giảng Phật tại tâm trung; Đạo gia giảng thân thể người là tiểu vũ trụ, chính là thấy cảnh tượng này.

Phê bình Khoa học Hiện đại và Ảnh hưởng Người ngoài hành tinh

Khoa học khởi tác dụng không tốt: ô nhiễm môi trường, phá hoại cơ thể người, người ngoài hành tinh cuối cùng muốn thay thế con người. Thứ của nó xuyên suốt mọi lĩnh vực, nhân loại không thoát khỏi khoa học. Đệ tử Đại Pháp làm công tác gì cứ làm tốt là được, không cần quản những điều này. Tôi không phản đối khoa học, không dạy bài trừ nó, mà nói cho biết nó là gì. Nhận thức của khoa học quá nông cạn, ngay cả về sự vật không gian hiện hữu cũng thiếu sót vì không nhận thức được sự tồn tại của Thần.

Ví dụ lỗ thủng tầng ozon. Khoa học nói do khí CFC phá hoại tầng ozon. Thực tế, ô nhiễm công nghiệp khiến không khí ô nhiễm không chịu nổi. Trong vi quan vô số thứ hữu hình, vô hình là Thần. Không khí do lạp tử phân tử tổ hợp, lạp tử phân tử do lạp tử vi quan hơn tổ hợp. Trong không khí, tầng tầng hướng về vi quan đều là Thần. Họ thấy môi trường con người như vậy, liền mở một ô cửa sổ, thả khí thải ra ngoài, rồi đóng lại. Nếu Thần không bảo hộ, con người không thể sinh tồn. Nơi ô nhiễm nghiêm trọng nhất là thành phố lớn, vì sao trên trời không có lỗ thủng tầng ozon? Thần thấy mở tại Nam Cực an toàn hơn. Nó không phải chuyện con người tưởng tượng. Cao nguyên Thanh Tạng cũng có lỗ thủng ở nơi ít người. Không chỉ tầng ozon, nhiều nhân tố vật chất vi quan cần mở đường thả ra.

Ô nhiễm còn gây vấn đề nghiêm trọng hơn. Nước ngọt thế giới hầu như không còn thuần khiết. Dù lọc thế nào cũng không đạt độ thuần tịnh thực sự. Sử dụng lặp đi lặp lại khiến nước càng ô nhiễm vì nước ngọt tuần hoàn. Nước ngọt không lẫn nước biển vì không cùng loại vật chất. Mọi vật chất đều có sinh mệnh. Đất đai, nước, không khí ô nhiễm nghiêm trọng, tổn hại cho nhân loại càng lớn. Phát triển xã hội hiện nay lặp lại lần trước. Tiếp tục thế này, con người sẽ thành dị dạng do khí thải, nước thải công nghiệp, cộng thêm hành vi tội ác do bại hoại đạo đức.

Khoa học hiện nay do người ngoài hành tinh mang lại, bắt đầu từ cách mạng công nghiệp phương Tây, từ số học, hóa học, đến cơ khí, máy tính. Mục đích cuối cùng là thay thế con người. Trong thân thể nhân loại hiện nay, hầu như ai cũng có một lớp thân thể do người ngoài hành tinh tạo thành. Khoa học nhồi nhét đã cấu thành tư tưởng biến dị. Có tư tưởng này mới có thân thể này. Từng tế bào liên hệ với đại não, tư duy trong vô số tế bào toàn là tư tưởng người biến dị. Thần không coi con người là người nữa cũng vì lý do này.

Con người chết đi không thực sự chết. Lớp vỏ ngoài lạp tử phân tử lớn nhất tuột đi, bộ phận thân thể từ lạp tử vi quan hơn không chết, chỉ rời đi như cởi bỏ y phục. Nhưng người trong không gian này tiêu mất đi. Văn hóa ngoài hành tinh dùng tư tưởng con người vô ý thức tạo ra một tầng thân thể chúng cần. Cuối cùng làm thế nào thay thế con người? Dùng “nhân bản” (cloning). Nếu Thần không coi sóc, không rót vào nhân tố sinh mệnh, người nhân bản sinh ra sẽ là người ngoài hành tinh tiến vào. Con người đang bị lợi dụng tự hủy diệt mình mà không biết, còn duy hộ khoa học hủy diệt này. Tương lai nhân bản người, một lô lớn ra đời, đều là người ngoài hành tinh đầu thai, con người sẽ không còn nữa. Hôm nay tôi giảng ra, những vấn đề này đang được giải quyết, thậm chí xong rồi.

Nguồn gốc Trái Đất và các vật chất

Cấu thành Trái Đất không như nhân loại tưởng tượng (vụ nổ lớn). Nhận thức khoa học về cơ sở vật chất, sinh mệnh, vũ trụ đều sai. Thần tạo ra Trái Đất. Trái Đất lặp đi lặp lại nhiều lần. Tôn giáo nói về kiếp nạn. Nếu Trái Đất xảy ra kiếp nạn, nhân loại không tốt nữa thì hủy đi trên Trái Đất (đại kiếp). Kiếp nạn lớn hơn là toàn bộ Trái Đất không cần nữa. Con người luân hồi mang theo nghiệp lực, làm việc xấu nghiệp lực càng lớn. Chuyển sinh thành thực vật, vật chất, động vật, đất đá, khắp nơi đều nghiệp lực. Trái Đất nhìn thì như quả nghiệp lực. Thứ thối nát như vậy, vũ trụ thánh khiết cần gì nữa? Không cần!

Phật từ bi với con người là chỉ Phật gần Trái Đất. Thần tầng cực cao thấy từ bi cũng là chấp trước. Họ cũng từ bi, nhưng cảnh giới, khái niệm khác. Từ bi của họ là với chúng sinh gần họ nhất. Con người tính là gì? Không bằng sinh vật, vi khuẩn. Dẫm chết vi khuẩn ai cho là sát sinh? Thứ không tốt nữa như đống phân, vứt đi. Không có khái niệm từ bi hay không. Con người thấy mình tài giỏi, trong mắt Thần cao hơn chẳng là gì.

Trái Đất nhiều lần thay mới. Bề mặt nhất do tầng vật chất này cấu thành, từ phân tử không gian này. Phải dùng vật chất không gian này tạo. Thiên thể khác nhau trong vũ trụ đều canh tân, tân trần đại tạ. Bụi bặm, tàn tích sau khi thiên thể giải thể, Thần khổng lồ thu thập, phân loại, tạo Trái Đất mới. Khoa học gia nghiên cứu lịch sử, địa lý không thể tra ra tuổi Trái Đất, vì vật chất tạo ra nó đã tồn tại từ trước.

Nước biển không phải nước, là loại vật chất khác. Nước ngọt mới là nước, nhân tố sáng tạo sinh mệnh. Trái Đất như hạt bụi. Thần to lớn rơi một giọt lệ có thể nhấn chìm Trái Đất. Nước biển chính là một giọt nước mắt của Thần. Hóa nghiệm thành phần nước biển và nước mắt người xem có giống nhau không? Giống hệt. Nước mắt phóng to đến thể tích nước biển, bên trong có thể có cá heo.

Hoàng thổ che phủ bề mặt Trái Đất là phân của sinh mệnh tầng cao hơn. Thế giới con người dơ bẩn là ý này. Vật chất sinh mệnh cao tầng thuần tịnh, phân của họ với con người là sạch sẽ. Nhưng không có dinh dưỡng vì không bẩn. Hoàng thổ trồng cây không dễ sinh trưởng. Đất đen có thực vật thối rữa, có dinh dưỡng, hữu cơ, dùng trồng trọt.

Đá và đất nhiều loại giống nhau. Nén chặt là đá, lỏng là đất. Đất đỏ, đá đỏ là máu sinh mệnh khổng lồ. Hóa nghiệm thành phần giống máu, chỉ đông kết lâu. Máu đỏ thường là máu sinh mệnh chính. Máu ma màu trắng, đá vôi là máu ma. Nó là vật chất tử vong, không còn ma tính.

Than do thực vật khổng lồ tạo thành. Dầu mỏ do tàn dư thân thể sinh vật cấu thành. Khoa học biết điều này nhưng không biết vì sao nhiều thế. Sinh mệnh vũ trụ theo từng kỳ. Khi tạo Trái Đất, đặc biệt đem thứ này vào làm năng lượng tương lai. Nó không phải sinh mệnh thời kỳ này. Sinh mệnh trên Trái Đất cũng theo từng kỳ. Nghiên cứu khoa học hiện nay không thể tách khỏi lịch sử hiện hữu, mà nhận thức lịch sử cũng sai sót.

Kim cương, vàng, bạc, v.v. Một số nguyên tố kim loại là nhân tố tất yếu cấu thành vũ trụ các tầng thứ khác nhau. Vàng, bạc không phải nguyên tố kim loại vũ trụ. Phật thể là vàng. Thần đạt cảnh giới Như Lai thân thể đều là vàng. Vàng là tàn dư thân thể sinh mệnh chính khổng lồ. Vàng có tầng thứ khác nhau, lạp tử khác nhau. Bạc là tàn dư thân thể sinh mệnh thấp hơn Phật, tầng Bồ Tát.

Kim cương có năng lực, thứ tà sợ kim cương vì nó hút năng lượng. Nói kim cương trừ tà không nhất định, nhưng nó là năng lượng bị nổ vụn, giống công, đã tử vong nhưng có sức mạnh.

Không được khởi chấp trước vào những điều này. Thứ gì trong không gian này cũng không mang theo được, không tác dụng với người tu luyện. Vàng bị nổ đi vì không thuần. Công nổ đi vì bất thuần. Bề mặt thấy thuần, vi quan, cực vi quan quan sát thì bất thuần. Hôm nay tôi không giảng nhiều nữa, dưới đây lắng nghe học viên phát biểu. Ngày mai mọi người đưa tờ câu hỏi, tôi sẽ giải đáp. Học viên mới nhập môn tốt nhất đừng đưa câu hỏi, thời gian quý giá. Hỏi học viên cũ là được. Sự tình không liên quan tu luyện cố gắng ít nêu ra. Điều tôi giảng không phải làm phong phú tri thức, mà liên quan tu luyện. Được rồi, tôi chỉ giảng bấy nhiêu. (Vỗ tay) Mọi người yên tâm ngồi nghe phát biểu. Tôi cũng ở lại nghe, nhưng chư vị không tìm được tôi đâu. (Vỗ tay)

Chào mọi người! Hôm qua bắt đầu hội tôi đã nói một số vấn đề. Pháp hội lần này chủ yếu là hội giao lưu tâm đắc địa khu miền Tây Mỹ quốc, không muốn mở hội nghị quy mô lớn hơn vì họ còn vấn đề cần giải quyết. Nhưng có học viên từ quốc gia khác, địa khu khác, học viên mới, người có hứng thú tới, mọi người có lẽ đều muốn lý giải Đại Pháp. Dẫu sao mọi người đã tới, tôi sẽ giải đáp một số vấn đề, cũng là giảng Pháp trong Pháp hội. Dưới đây giải đáp câu hỏi. (Vỗ tay)

Giải đáp Thắc mắc cho Học viên (Tóm tắt Q&A)

Phần này tóm lược các câu hỏi và trả lời chính trong buổi giảng Pháp, tập trung vào các vấn đề cốt lõi trong tu luyện Pháp Luân Đại Pháp.

  • Về Tu luyện Chân Chính: Tu luyện là tu tâm, phải thật sự cải biến nhân tâm từ sâu thẳm, buông bỏ những thứ bất hảo chấp trước. Chỉ thay đổi bề mặt là giả, không thể đạt cảnh giới cao. Tin vào tôn giáo mà không thay đổi tâm tính, chỉ theo hình thức cũng là giả.
  • Nguyên Thần Ly Thể: Thời gian nguyên thần ly thể không quay về gây tử vong không cố định, phụ thuộc ý niệm. Trong Đại Pháp không có vấn đề này, trừ người tu không chuyên nhất.
  • Duyên Phận và Tôn Giáo: Phản ứng xúc động khi đọc về Phật Thích Ca là do duyên phận. Cảnh báo những người đến với Đại Pháp nhưng vẫn ôm giữ tôn giáo cũ, muốn lợi dụng Đại Pháp là không thể được, phải buông bỏ hoàn toàn mới đắc độ.
  • Tầng Thứ Vũ Trụ và Tu Luyện: Tầng thứ vũ trụ và tầng thứ tu luyện là một. Đề cao trong tu luyện là đột phá tầng thứ vũ trụ, cần phù hợp yêu cầu Đại Pháp tại các tầng thứ khác nhau.
  • Chính Pháp và Tương Lai: Vũ trụ đang trong Chính Pháp vì sinh mệnh các tầng đã lệch khỏi Pháp. Kiếp nạn như tiên tri nói không còn tồn tại do Đại Pháp hồng truyền, nhân tâm hướng thiện. Người lưu lại sẽ ghi nhớ bài học.
  • Khoa Học và Tu Luyện: Người làm khoa học vẫn có thể tu Đại Pháp. Công việc và tu luyện là hai việc khác nhau, nhưng cảnh giới tu luyện sẽ thể hiện trong công việc. Đứng trước chân lý, con người sẽ tin. Nhưng không thể mang chấp trước (kể cả vào khoa học) mà viên mãn.
  • Cá Tính và Căn Cơ: Sinh mệnh tầng thứ cao mang theo đặc tính tầng thứ đó. Biểu hiện đời này chủ yếu là do nhận thức hậu thiên tạo thành. Thứ tiên thiên chỉ biểu hiện khi tâm thiện.
  • Từ Bi và Năng Lực Độ Nhân: Phật, Bồ Tát ngoài tam giới đều có năng lực độ nhân vì họ là Thần. Không nên chấp trước vào việc mình tu thành sẽ độ ai, đó là tâm hiển thị, chướng ngại tu luyện. Phật độ nhân là trạng thái tự nhiên, cần chúng Thần đồng ý.
  • Tầm Quan Trọng của “Chuyển Pháp Luân”: “Chuyển Pháp Luân” là Đại Pháp hệ thống có thể khiến người viên mãn. Các bài giảng khác chỉ là giảng đơn nhất, không phổ biến bằng. Phải đọc “Chuyển Pháp Luân” một cách vững chắc, không chọn lọc. Tất cả điều giảng trong sách khác đều nằm trong “Chuyển Pháp Luân”.
  • Hồng Pháp và Hình Thức Tu Luyện: Việc dịch sách cần người có nhiệt tình, liên lạc tốt với người phụ trách. Dùng tờ giới thiệu có lời Sư phụ ở hải ngoại hiện cho phép, nhưng phải trân quý Đại Pháp. Không nên lợi dụng hôn nhân để người khác học Pháp, vì tu luyện phải tự nguyện, không hữu cầu. Xem băng hình, học Pháp tập thể, luyện công tập thể, Pháp hội là hình thức tu luyện duy nhất Sư phụ lưu lại.
  • Chân-Thiện-Nhẫn: Nhẫn không phải chịu đựng khổ sở, mà là không chấp trước, không tức giận, tâm không động. Chân, Thiện cũng cần tu luyện mới đạt được tiêu chuẩn cao hơn ở các tầng thứ khác nhau.
  • Người Tu Luyện và Người Thường: Người tu luyện cần phù hợp tối đa với người thường, làm tốt công việc, là người tốt trong mọi hoàn cảnh. Cần ước thúc bản thân, giữ tâm thái tường hòa, đối đãi thiện tâm.
  • Lý Tính Nhận Thức Pháp: Từ nhận thức cảm tính (“sách hay”) cần thăng lên nhận thức lý tính (hiểu giá trị thực sự qua thực tu). Hành vi đạt tiêu chuẩn người tu luyện, lý giải Pháp không dùng quan niệm con người là lý tính.
  • Bán Khai Ngộ và Trạng Thái Tu Luyện: Nhiều học viên thời kỳ đầu đã vào trạng thái biết và thấy mọi thứ nhưng không thể nói ra, thần thông bị ức chế. Không nên thăm dò trạng thái cá nhân.
  • Vấn Đề Thường Nhật và Tu Luyện: Phải tu luyện phù hợp tối đa với người thường, không nên bỏ bê công việc, cuộc sống vì cho rằng tu luyện là duy nhất. Đối đãi vấn đề cụ thể thế nào là việc của bản thân trong tu luyện.
  • Chủ Ý Thức và Phó Ý Thức: Chủ ý thức và phó ý thức đều là bản thân người đó trong thế gian. Chủ ý thức tu thành thì biết mình viên mãn. Phó ý thức tu theo, viên mãn theo.
  • Nghề Nghiệp và Tu Luyện: Tránh các nghề tiếp xúc da thịt trực tiếp (như xoa bóp tình nguyện) để tránh ô nhiễm trường năng lượng, trừ khi đó là nghề sinh sống bắt buộc (Sư phụ sẽ phong bế). Châm cứu, kê đơn thuốc không ảnh hưởng.
  • Bệnh Tâm Thần: Người có tiền sử gia đình cần chú ý, nếu chủ ý thức không mạnh thì không nên luyện. Người đang bị bệnh tâm thần không được luyện công vì chủ ý thức không tỉnh táo, Pháp không thể cấp cho họ.
  • Trẻ Nhỏ Tu Luyện: Trẻ nhỏ tu luyện có trạng thái riêng, đơn giản nên đắc Pháp nhanh.
  • Nghiệp Tư Tưởng: Cần phân biệt tư tưởng bất hảo (quan niệm hậu thiên, nghiệp lực) với bản thân mình. Không thừa nhận nó là mình thì mới tiêu trừ được. Học Pháp nhiều, giữ tâm thuần tịnh.
  • Văn Hóa và Bề Ngoài: Người tu luyện cần chú ý ăn mặc chỉnh tề, hành vi văn minh, không bôi nhọ Đại Pháp. Dung hòa nội hàm (như người Trung Quốc) và văn minh bề ngoài (như người da trắng) là tốt nhất.
  • Không Gian và Thời Gian: Không gian trong tam giới phức tạp. Vũ trụ, thiên thể, thời không là các khái niệm chỉ sự rộng lớn và phức tạp của các tầng không gian khác nhau với thời gian riêng.
  • Pháp Luân và Màu Sắc: Màu sắc Pháp Luân nhìn thấy có thể khác nhau do thiên mục, không sai lệch. Pháp Luân là hình ảnh thu nhỏ vũ trụ, có nhiều màu sắc biến hóa.
  • Vượt Quan và Tâm Tính: Trạng thái vượt quan có thể lặp lại vì phần chưa tu tốt vẫn còn tồn tại vấn đề tương tự ở các tầng thứ khác nhau, cần tiếp tục tu và trừ bỏ. Tư tưởng xấu có thể biểu hiện mạnh hơn khi ở tầng vi quan nhưng năng lượng yếu hơn khi ở bề mặt. Cần phân rõ, ước chế, tiêu giảm nó.
  • Hồng Pháp và Thế Lực Cũ: Việc hồng Pháp gặp khó khăn do thế lực cũ cản trở, hạn chế số người đắc Pháp. Chúng an bài trở lực từng tầng. Cần tiếp tục hồng Pháp vì còn nhiều người chưa biết Pháp.
  • Động Lực Tu Luyện: Muốn quay về hay đạt trạng thái nào đó có thể làm động lực ban đầu, nhưng không nên chấp trước vào đó. Tu vô vi, không vì điều gì cụ thể là tốt hơn ở tầng thứ cao.
  • Tinh Tấn và Môi Trường: Khó tinh tấn trong xã hội người thường vì môi trường tràn ngập lợi ích cá nhân. Nhưng chính vì khó khăn mà tu xuất ra mới vĩ đại. Đọc sách nhiều là cách giữ tinh tấn.
  • Năm Ánh Sáng: Là dùng khái niệm cự ly thời không để giảng thời gian cần thiết trong tầng thứ đồng đẳng. Xuyên việt từ vi quan tới hồng quan không có thời gian/cự ly thống nhất.
  • Tình và Quan Niệm: Tình là môi trường đặc định trong tam giới, sinh ra đã ở trong đó. Phải thoát khỏi tình mới thành Thần. Quan niệm hậu thiên ràng buộc con người. Cần không ngừng tu, đọc sách, yêu cầu bản thân, bài trừ chấp trước vào tình. Đại Pháp có thể cải biến tất cả.
  • Đồng Tính Luyến Ái: Là quan niệm biến dị hình thành từ chấp trước vào tình. Có thể sửa chữa trong Đại Pháp. Phải nhận rõ nó không phải bản thân mình, bài xích nó, đi con đường chính.
  • Tuổi Tác và Thân Thể: Tuổi tác bề mặt không phải tuổi thực chất. Nguyên thần có thể trẻ hơn nhiều. Tu luyện sẽ chuyển hóa thân thể về trạng thái trẻ trung nhất.
  • Ảo Thuật và Công Năng: Ảo thuật là kỹ xảo, khác công năng. Kỹ xảo điêu luyện có thể sinh ra trạng thái tựa công năng do cân bằng sai biệt thời gian, nhưng không phải công năng thực sự.
  • Phiên Dịch Sách Đại Pháp: Chỉ dịch chuẩn xác nghĩa văn tự bề mặt. Nội hàm cao tầng không thể viết ra, chỉ có thể tâm lĩnh. Dịch chuẩn bề mặt, Sư phụ thêm nội hàm vào sẽ thành Pháp.
  • Tự Tâm Sinh Ma: Chỉ xảy ra khi tư tưởng có vấn đề, có chấp trước bị lợi dụng. Học viên tốt tâm kiên định thì ma không dám động. Cần buông bỏ chấp trước, học Pháp nhiều. Nếu tạo phá hoại lớn sẽ mất cơ hội đắc Pháp.
  • Khó Khăn trong Tu Luyện: Có thể do nghiệp lực lớn hoặc chấp trước không buông. Cần chịu khổ nhiều hơn. Một số người thân thể không mẫn cảm, không cảm nhận biến hóa nhưng không ảnh hưởng tiến độ tu.
  • Xã Hội Biến Dị: Do thế lực cũ an bài, muốn lưu lại trí tuệ người ngoài hành tinh, cản trở Chính Pháp và con người đắc Pháp. Khoa học hiện đại phủ định Thần, phủ định văn hóa truyền thống là cản trở lớn.
  • Tin Đồn Sai Lệch: Sư phụ không chỉ dẫn dắt vài người viên mãn, không nhập vào thân thể học viên để giảng Pháp. Lời đồn này là phá hoại, do phụ thể làm.
  • Thảo Luận và Giao Lưu: Pháp hội, giao lưu giúp tìm ra khoảng cách, tăng tín tâm. Nhưng không nên mở quá thường xuyên ảnh hưởng tu luyện.

Tài liệu tham khảo

Bài viết này được biên soạn dựa trên bản ghi lại buổi giảng Pháp của Ngài Lý Hồng Chí tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc, Los Angeles, ngày 22 tháng 02 năm 1999.

Để tìm hiểu sâu hơn và có được thông tin chính xác nhất, khuyến khích các học viên và những người quan tâm tìm đọc cuốn sách “Chuyển Pháp Luân” và các kinh văn khác của Ngài Lý Hồng Chí được đăng tải trên các trang web chính thức của Pháp Luân Đại Pháp.

Tìm hiểu thêm về Bài giảng Pháp tại Pháp hội miền Tây Mỹ quốc

Bài giảng này chứa đựng nội dung sâu sắc và quan trọng đối với người tu luyện Pháp Luân Đại Pháp. Nhiều người muốn tìm hiểu sâu hơn tầm quan trọng của bài giảng tại miền Tây Mỹ quốc này, có thể dưới dạng tài liệu PDF để tiện nghiên cứu và học tập cá nhân.

Chúng tôi khuyến khích bạn đọc kỹ lại toàn bộ nội dung bài giảng này, kết hợp với việc đọc sách “Chuyển Pháp Luân” và các kinh văn khác, tham gia các nhóm học Pháp và luyện công tập thể tại địa phương. Để có được các tài liệu chính thức và đáng tin cậy, vui lòng truy cập các trang web FalunDafa.org hoặc Minghui.org (Minh Huệ Net). Việc tìm hiểu Pháp một cách hệ thống và kiên trì tu luyện theo chỉ dẫn là con đường đề cao vững chắc nhất.

TẢI SÁCH PDF NGAY